Liên hệ (024) 3 939 3433
Chào mừng đã đến với H3Q Miki.

GIỚI THIỆU

Quán H3Q Miki

Quán H3Q Miki ra đời ngày mùng 6 tháng 4 năm 2010; không đơn thuần chỉ là quán pizza thông thường mà còn là không gian sáng tạo với thiết kế rừng bạch dương áp tường sẽ đem đến cho các bạn không gian thư giãn, khoảng tĩnh lặng của riêng mỗi người.

Mèo Miki
Bánh pizza H3Q được mang tên cụ mèo Miki Lê, một người bạn, một thành viên của gia đình H3Q. Dưới đây là những dòng cuối cùng dành cho Miki. Dù Miki ở đâu, hãy thật hạnh phúc!

Họ tên: Miki Lê

Ngày sinh: 06-02-2002

Ngày mất tích: 31-07-2010

Ngày đầu gặp mặt, mày là 1 con mèo bé nhỏ còm cõi, tao chỉ ấn tượng là mày thật sự rất nhỏ bé. Như mọi con mèo mà ông bà nội vẫn nuôi từ trước, cho mày ở chỗ khu vệ sinh, trước ban công, cột mày ở dưới bồn rửa mặt, bên cạnh 1 cái chậu, ở 1 cái giỏ, hàng ngày có 1 bát thức ăn. Và không có bả chuột để ở khắp nhà, như mọi lần trước đó. Hàng ngày, tao vẫn chạy lên chơi với mày, cởi dây dắt mày dạo quanh nhà, làm quen.

Mày nghịch ngợm, hay xổ vào phòng ông bà, chơi trong phòng ngủ, chạy lăng xăng, cắn xé vạn vật, hồi đó tao nghĩ cho mày cái tên Lily, nghe như kiểu nàng tiên cá =))… Nhưng rồi đến khi tao đọc 1 truyện có tên con chó tên Miki, nói chung chắc truyện nó cũng thuần túy cảm động, thành ra mày lại tên là Miki đến bây giờ, có thêm đệm Lê, như khẳng định cùng 1 gia đình, khẳng định cái tuổi thơ ấu trĩ của tao.

Tao nhớ hồi xưa tao được dặn dò sờ vào mèo xong phải rửa tay, thế là cứ mỗi lần sờ tao lại chạy ùa đi rửa ngay, mà tao lại sờ hơi nhiều, thành ra nhúng tay vào nước nhiều quá mà lăn ra ốm. Sau đành chừa. Rồi tao cũng chẳng dám ôm mày bao giờ, để đến khi nhìn thấy 1 ông khách của ông nội lại vô cùng thân thiện đến nhà ôm mày bế lên ghế, mắt mày lim dim, tao đâm ra cũng ghen tị mà ôm lấy mày vồn vã, rồi từ đó biết đến cái ôm. Trước đó, tao hay bắt nạt mày, cái hôm có ông khách ôm ý tao còn đang nghịch rải kim tuyến lên người mày…

Thưở năm đầu tao hay bắt nạt mày, làm đủ trò với mày, cùng với ông anh họ. Khi mày hư tao sẵn sàng cầm báo đuổi mày chạy té khói để đập cho 1 nhát, đủ đau điếng -.-. Rồi cũng hay kiểu ném mày một phát rất dã man… Rồi bày trò chơi với ông anh, xây nhà đệm ở phòng khách của ông bà rồi cho mày vào chơi cùng, khi nuôi thêm con mèo khác lại tổ chức các cuộc thi đua giữa mày và nó, các cuộc đua tài năng nhảy lên chạy dượt… Mỗi 1 kỉ niệm diễn ra, mày lại có 1 cái biệt danh thân mật, thành ra mày là con mèo có nhiều nick-name nhất đấy, nào là Linh Miêu, Thần Vệ Nữ, con ngựa của Thánh Gióng…… thật ra thì tao quên mất rồi.. Chỉ nhớ gọi mày là vệ nữ vì cứ hay bế mày cho lên tận cái cánh cửa gỗ ở phòng rất cao, mày sợ hãi kêu gào ở trên rồi cũng tìm ra đường để leo, nhảy xuống sàn.. 2 anh em vỗ tay thán phục… À, lại còn gọi mày là cái Giẻ Chùi Chân nữa, mấy bữa 2 anh em ngồi học với nhau cho thỏa yêu cầu của ông nội, mày lại nằm dưới sàn, cho 2 đứa cứ tranh thủ đang ngồi giải bài lại với chân xoa xoa lên người mày, cười thích thú với nhau….

Giờ thì tao cũng nâng mày như nâng trứng, hứng mày như hứng hoa =)). Nuôi bao nhiêu con mèo, từ con cho đến cháu mày, nhưng có mấy đứa nào sống dai sống dẻo như mày không. Con thì đi lạc, con lại bị bắt mất, con thì mắc bệnh hiểm nghèo, con lại chết non, từng con ra đi, ra đi, ra đi. Tao buồn lắm. Mito, anh mày, con mèo thứ 2 của tao, chắc là bị bắt. Mita, con mèo duy nhất ở lứa 2 của mày, bị mày hậu đậu làm chết khi vừa mới mở mắt. Mido, Mito2, Miza, lứa mèo đầu sống thân thiết và lâu dài với mày nhất, và là những kỉ niệm ngọt ngào với tao trong 3-4 tháng , mắc dịch bệnh tập thể, chết từng con dù đã được chữa trị tận tình. Hồi ấy mày cũng có 1 dấu hiệu, trước Tết, làm tao sợ. Mikizatodo, tên hòm mail của tao, mãi mãi…. Rồi bức thư chị gửi về khi du học ở Anh, hỏi thăm tình hình Miki, Mito, Miza, thật nhức nhối. Tao đã viết Kí mèo để kỉ niệm lũ mèo yêu dấu, nhưng rồi cũng kệ thôi, vì tao nghĩ tao đang có mày, tao đang sống với mày, thật hạnh phúc và bình yên, khi mày sống qua cả cái dịch bệnh lôi kéo cả đàn bè lũ thân thiết kia của mày, tao nghĩ mày đúng là siêu nhân già đời :) ).
Mấy năm đầu nhiều chuyện lắm, vì bé thì tao chỉ tìm niềm vui ở mày là chính chứ đâu. Hồi ý mày có 1 lần đi cả ngày không về khiến tao nghĩ là tao mất mày rồi, mọi người đem rửa cho tao bức ảnh đầu tiên chụp mày, ép plastic, rồi tao cứ thế khư khư giữ cái ảnh ý đi loanh quanh nhà, rưng rưng. Ông bà, bố mẹ khen ảnh đẹp mày ạ, mà trông y như cái ảnh tưởng niệm, mày ngồi ngạo nghễ ở cái ghế phòng khách, mắt phát sáng vì flash, nghiêm trang nhìn vào ống kính… Tối đến đang tắm thì tự dưng ông nội đi xuống, nói là mày về, thật tình là tao vui lắm đấy, con mèo tồi tệ ạ. Sau đấy mày còn đi lạc vài lần ở nhà hàng xóm, nhưng mày kêu ông ổng lên, thành ra chị Hạ và tao lại chạy sang đấy mà bế mày về. Và sau nữa, tao càng yên tâm, tin tưởng vào mày, muốn gọi về tao cứ lại lên gác thượng, gọi meo meo, và mày sẽ đáp lại, chạy về nhà, leo rào, hay xuống từ đường mái nhà, thế nào cũng được, nhưng về với tao. Tao cứ suốt ngày gọi mày, thành ra hàng xóm nó cũng trêu chọc, thậm chí có lần tao cùng anh họ còn chiến đấu bắn nước từ vòi sang nhà hàng xóm, chiến đấu cùng mấy đứa trẻ ở bên ý đang tạt nước từng gáo sang từ trên cao.

Kể lể một hồi, tao lại sực nhớ cái lần đầu tiên mày biết xuống dưới nhà, phòng ngủ của gia đình tao. Hồi ấy mày chỉ dám tò mò xuống một, hai bậc cầu thang, thành ra tao đành bế thẳng mày một mạch xuống căn phòng. Mày trước 1 căn phòng lạ, 1 không gian lạ, mày hoảng sợ, chạy thẳng vèo một mạch lên trên nhà. Nhưng rồi cái sự tò mò của mày lại trỗi dậy, dần dà mày cứ đi xuống nhà thám thính, và lại quen, lại bắt đầu suốt ngày mò xuống chơi với tao, dần dà biến nơi đây thành căn phòng của mày =)). Mày khám phá mọi thứ, leo cả lên giường để nằm ườn cùng tao, lười như một.. con mèo. Cái hồi mày chửa mày thậm chí còn nũng nịu đòi nằm vào chăn cùng tao, thành ra để lại cho tao cả bãi nước ối. Rồi dần dà mẹ cũng không cho mày nhảy lên đệm, lên giường nữa, nên tối đến lại cho mày ra khỏi phòng, và mày thì lại rất cáo già tìm tòi cách vào và đã thông thạo được việc nhảy lên giật cánh cửa mở vào phòng. Sau này mẹ cũng phải sửa lại cửa cho nó chắc hơn, thành ra dù mày có nhảy mấy thì cũng không mở được haha, nhưng mày vẫn cứ nhảy, đến tận bây giờ, như một tín hiệu đòi tao mở cho mày :) ).

Mệt mỏi quá, tao chả muốn đánh máy ra hết mấy cái kỉ niệm với mày đâu =)), tao cũng sợ sau này khi thực sự quen sự thiếu vắng mày rồi, tao lại cũng thay đổi, thì còn nhớ được cái khỉ gì với mày hay không nên cứ phải văng hết ra, nhưng mà 8 năm nay tao với mày mày với tao rồi, làm sao mà hết được nhỉ. Mày như là con mèo tú bà đã kiểm duyệt mọi sự đời của tao, rồi bao con mèo tao đã nuôi (tại vì mày cứ để tồ tồ ra mấy lứa mèo xinh xinh khiến tao phải thèm thuồng nuôi), mà kể ra giờ thì tao chỉ còn nhớ tên vài đứa như Kuro, Mike, Shiro, Sushi (cháu mày), và mấy lứa mèo khác tao không nuôi.. Mày cho tao rất nhiều cuộc vui với mèo con dễ thương, nhưng mà giờ mày bị triệt sản rồi thành ra lâu lâu tao lại nhớ mùi mèo con (nhưng mà nuôi khổ lắm, và mày thì già rồi) :) ).
Nói đến 8 năm thì dài mà cũng .. dài bình thường, tuổi thọ mèo có khi lên tận 20 năm cơ mà :( .. nhưng mà tao thích số 8 cực ý, cho nên lúc mày bước sang tuổi thứ 8, tao rất vui, rất thích, nhưng tao đã bảo tao mong mày bước sang thêm tuổi 9, tuổi 10, tuổi…20 cơ mà. Mày có biết là tao cũng muốn sống cả cuộc sống sinh viên với mày không? Dù là tao sẽ đi du học, đâm ra cũng không được =)). Nhưng mày có biết mày là lí do tồn tại cho đến giờ khiến tao không đủ can đảm để đi du học không??? Tại tao không nỡ sống xa mày.. Tao sợ ngày mày già tận thế mà tao lại không được ở bên dõi theo đó, rồi thì sống xa mày tao cô đơn mày cũng càng cô đơn, ai cũng bận bịu việc đời thì ai chơi với mày ý. Thế mà giờ… năm sau tao mới đi cơ mà. Chả nhẽ mày lại biết mà tính trước lâu thế à, như mẹ nói là mày thấy tao sắp đi du học đâm ra mày cũng đi… đâu đó =)). Tao cũng đang nhủ trong đầu thế đấy, mày được lắm Miki ạ. 8 năm đấy ạ, mà giờ tao sắp bước sang tuổi 18, nghĩa là mày cũng có tầm lúc tao 9, 10 tuổi rồi, mà lúc ý tao đang lớp 4,5 của tiểu học ý. Giờ thì tao kết thúc đời học sinh rồi, mày cũng muốn kết thúc sao?? Tao đã lớn cùng mày ý, già cùng mày này, nhưng tao thật sự đã đủ trưởng thành đâu, hay mày không muốn tao phũ với mày quá hả.. Lớp 4, lớp 5, tao lại nhớ hồi tao hay rủ Tiny hay Cụ sang nhà và chơi cả mày, cái trò gì mà nhốt mày trong hộp rồi mày thò mỗi cái mũi chỗ lỗ ý, mũi hồng hồng xinh xinh =))…Nhưng mà mày ơi, Cụ có con chó Lucky cũng 8 năm bằng tuổi mày đấy, hồi ý tao thì nhắc đến mày còn Cụ nhắc đến Lucky, hôm qua gặp cũng hỏi chuyện và mày thì đang ẩn dật đâu đó còn Lucky vẫn đang sống khỏe, tốt thật. Rồi cấp 2 thì Chuối, Ghẻ, Quỷnh cũng biết đến mày khi tao cũng suốt ngày nhắc đến mày . Tao để ảnh mày ở hộp bút mà =))… Cấp 3 thì FTCL cũng phải biết đến mày thôi vì tao bị cuồng mày Miki ạ =)), mày cứ như con mèo nổi tiếng để tao được blah blah thôi =)). Nói chung thì bạn bè nào tao thân cũng biết mày cả, nên mày cứ như một mối liên hệ của tao ý :) ). Mà không chỉ bạn bè, mày là chỗ kết nối cả thành viên gia đình với tao, mày là con mèo thân cận giữa tao và ông anh họ 3:-o. Hồi xưa tao với ông ý chơi thân cả mày đã đành, giờ thì 2 đứa đều tự kỉ không nói chuyện mấy với nhau nhưng khi có mặt mày vẫn luôn tỏ vẻ tranh giành tình yêu, sự chú ý của mày =)). Anh 3:-o chắc chắn cũng yêu quí mày như tao rồi, mà nhìn mày thì tao sẽ luôn nhớ là tao đã từng thân với anh 3:-o thế nào. Mỗi khi mày đi lặn tăm đâu đó anh 3:-o cũng hay để lại lời nhắn buồn tủi với tao, lần này thì thế nào nhỉ?? Rồi em họ Linh nữa, khi em ý sang nhà tao chơi tao cũng hay cho gặp mày, và em ý hay dọa cho mày sợ chết khiếp, co cẳng mà chạy hehe =)). Mày thân với ông bà nội tao, với bố tao (bố hay trêu mày), với mẹ và chị tao (2 người cũng rất yêu mày), với chị Hạ, với mọi cô giúp việc ở đây… Đặc biệt chị Hạ, mày là nơi chốn lưu giữ kỉ niệm giữa tao và chị suốt 10 năm qua, khi chị rời bỏ nhà mình để đi theo sự nghiệp ước mơ của chị, tao rất buồn, nhưng giờ cả mày, nhưng mày chả đi theo ước mơ của mày, đâm ra… tao rất chán.. Khi mày như thế này, tao chỉ nghĩ nếu còn chị Hạ chắc chị sẽ tìm ra mày cho tao thôi, làm thế nào đây..? Dù gì thì mẹ và chị Anzu của tao cũng rất yêu mày, nhưng 2 người là người lớn thì cũng đã bình tĩnh chấp nhận mà, nhưng tao thì lại yếu lòng quá, tao lại cười như 1 con điên hay khóc như 1 đứa trẻ, tao hụt hẫng, tao sốc, tao chả thể bình tĩnh gật gù cho qua. Tao bị day dứt =((. Trời ạ, Miki ơi, biết sao đây?? Ai bảo mày lại có thể liên hệ đến nhiều người, nhiều thứ với tao như vậy, tại sao về đến nhà tao lại nhìn thấy mày ngay, tại sao khắp nhà chỗ nào mày cũng dính dáng đến chứ =)))). Buồn cười thật.

Tao biết tao sẽ vượt qua. Tao sẽ vẫn sống ổn, thậm chí phải rất ổn, còn rất nhiều người ở bên tao. Tao thấy tao may mắn, luôn luôn là vậy. Nhưng còn mày?? Tức tuởi thật, mẹ bảo tao không nên nghĩ, nhưng tao mà nghĩ đến cảnh mày bị thong lọng vào cổ, bắt vào bao tải, lấy cối đập hay chặt đầu, vặt lông, ném vào nồi nước sôi, tao điên lắm -_-. Chém từng mảnh, cho vào bụng, mk mk mk miki ạ. Ôi mấy thằng già…… Cái hồi Mike đi ấy, cái con tao cho nó là ny tao ý, tao chấp nhận là nó đi theo lý tưởng con tim của nó luôn rồi, tao đã vượt qua và giờ có thể cười yêu với ảnh của nó rồi, nhưng mày là con già cả thông minh nhất nhà, gian manh xảo trá luôn dùng bộ mặt ngây thơ lừa con nít, mày gắn với tao như keo sơn, tao không ngờ lại có ngày này đó. Tao biết mày già mày lẩn thẩn rồi, thậm chí dạo này người lạ đến nhà mày cũng chả chạy đi vụt mất, còn giả lả thân thiện cơ, mày ngu lắm. Mày còn bị cái con mèo đực rựa vàng và trẻ trung ở nhà hàng xóm suốt ngày kêu gào ở ngoài dụ dỗ, gạ gẫm đi theo cơ. Ai bảo mày ham zai giống tao làm gì. Ai bảo mèo cứ phải giống chủ thế =)))). Điên, điên quá cơ =))).

Tao muốn mày hưởng thụ tuổi già cơ mà, chết cũng phải toàn xác và trong đầu hạnh phúc ra đi, nhắm mắt xuôi chân, tạm biệt tao 1 cách bình thản. Thế mà vụt, chả gặp nhau gì, cứ thế biến mất à??

À tao vẫn đang cố tin tưởng mày sẽ trở về đây. Chơi shuffle music cái what is Miki thinking nó còn ra bài “She is back của Infinite” cơ. =)). Nhưng hôm nay tao vừa mơ mày trở về mày ạ, lại rất thật y như cái hồi tao mơ Mike trở về ấy. Nhưng Mike nó không trở về mày ạ. Nên tao cũng không bao giờ tin vào mấy cơn mê sảng ấy đâu.
Chả nhẽ tao lại thèm đi hận Chúa, ghét Trời 1 lần nữa à. Sau bao năm tháng thì tao cũng lại đi lên gác thượng (lạ thật), lại thử yếu ớt gọi meo, gọi Miki loạn lên, lúc trưa, lúc tối. Gọi vô vọng quá đâm ra tao cũng loạn, ngồi bần thần trong đêm tối quá. Lúc trưa có mỗi Sushi bước ra, lúc tối có con Choco nó thò đầu ra nhìn ở mái nhà mày ạ =)). Thế mà mày thì chả thấy =)). Buồn cười thật.
Cuối tháng 7 giật mình thon thót. Sang tháng 8, tháng yêu thích của tao, vẫn chưa thấy mày. Tao đang vô cùng nóng lòng đón chờ tuổi 18 sweety của tao, nhưng mà mày đâu về chung vui đi chứ??? Sao đến sinh nhật tao mày lại phũ phèo vậy?? Làm tao chả muốn tổ chức gì nữa, đã dự định rồi mà lại tan tành lanh tanh bành =)). Trời ạ. 18 của tôi =)). Miki 8 tuổi cướp sạch =)). Con số 8, con số còng tay, vớ vẩn thật.

Tao đi ăn cơm trưa đây, không lại rối loạn tiêu hóa thì hỏng 8-}. Tao sẽ ổn, dù dạo này hơi bị vớ vẩn tí, mắt sưng 2 ngày rồi ngượng ngùng quá =)).

Ôi chao, trời đổ mưa. To vãi. TAO GHÉT MƯA.

p/s : Mày sẽ ổn nhé. Hôm nọ trời mưa nhẹ mày chạy về kêu gào, lông ươn ướt, thương quá cơ =)). Tao đã bảo : đáng đời.

Ôi tự dưng nhớ có lần hôm cho mày ăn hạt khô, răng mày già yếu, mày cứ vừa ăn mà lại chảy nước mắt. Tao đã biết mèo cũng có nước mắt. Tao lại nghĩ thương mày lắm.

Ôi trời mưa to quá. Tao chán mày lắm Miki ạ. Huhu. Sao mày không về khoe bụng trắng mỡ của mày đi, tao sẽ lại sờ lần tìm cái ti thứ 7 của mày (thật là là một cái nhọt) =)))))))), nhưng là đặc điểm nhận dạng của Miki yêu quí :( =(((

Bố về rồi. Lên ăn thôi.
I’m gonna change change change change change :>

Viết 4 trang cho con mèo điên của tôi đấy =)). Về mà học tiếng Việt đọc đi =)). Haizzz, thêm 1 tập kí mèo, tập cuối :-s. Giờ mình sẽ cố mà thân thiện với Sushi, và nhìn ngán ngẩm 2 con mèo giả vờ hoang Choco +HeeChul thôi =)). (sang trang 5, hết số 4 xui xẻo \:d/)

I’m very grateful because I still have beloved friends and family members who care about me. I’m in a shock mood, but I’m gonna deal with it and go on with this fuckin’ cruel life :-w. Damn.